Thứ Ba, 9 tháng 12, 2014

Sự chia xa.

Chia tay là 2 từ mà khi giận ta có thể nói một cách dễ dàng, nhưng là từ làm ta nhói đau nhất khi ta đọc qua. Nỗi đau đó chỉ xuất hiện nếu như ta yêu người ta một cách chân thật nhất. Đúng vậy, chia tay là sự chia xa giữa 2 con tim dành trọn cho nhau những ngày tháng đẹp nhất.
Và hôm nay, sự chia xa lại đến với tôi một lần nữa.

Tôi đã bước thêm 1 sự sai lầm cho chính bản thân tôi. Bước vô chính cái lỗi lầm đã từng làm tôi hối tiếc. Nhưng giờ đây, nỗi đau đó đã không còn làm tôi đau như trước. Vì sự chia xa này, tôi đã từng vượt qua. Có chăng chỉ là những tiếc nuối, những hy vọng và những lời nói có cánh dành cho nhau nay đã đi cùng sự chia xa ấy...

Mệt mỏi, buồn, trống trơn và phải tập cách đi trên con đường một mình. Màn đêm chợt lại nhói đau trong tim, nhưng rồi lại thôi. Về lại với thực tại, ta là ai mà dám mong chờ 1 hy vọng. Người đi rồi có quay về, có yêu nhau thật hay không? 

Tôi nghĩ là không đâu. Đã đi thì đừng quay về. Đã quay về thì phải suy nghĩ thật chắc chắn điều mình muốn. Để tránh lại phải dùng hai từ "chia tay", để tránh làm mất thời gian nhau, để tránh làm nhau đau. Tôi đã từng nói như thế với người ta ngay từ ngày người ta bắt đầu muốn tiến tới với mình.

Giờ đây, nghĩ lại. Tôi vẫn phải đối mặt với nó thôi, làm sao có thể rời bỏ nó đi được, khi mà nỗi đau của sự chia xa vẫn nằm đó. Phải đối mặt, phải nghỉ ngơi, nhưng đừng từ bỏ hy vọng cho bản thân mình vực dậy sau mỗi cơn mưa.

Chóng vánh, chỉ cần nói chia tay là mất nhau. Con người ta đã bỏ quên những lời nói ban đầu. Họa chăng được 1 vài mối tình còn nhớ tới nhau như ngày nào. Nhưng sau đó, quay lưng đi, mọi thứ chỉ là thứ hào nhoáng ở những giây phút ban đầu. Chợt tan đi và biến mất trong vô tận.

Sự chia xa cũng có thể là sự tan biến, cũng có thể là bàn đạp cho ta mạnh mẽ hơn. Bởi dẫu sao, ta vẫn đơn độc trên con đường đời mà thôi. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét